Thứ Bảy, 28 tháng 2, 2009

Tháng 2

Năm nay rét ít. Qua tết một cái là trời nóng ngay được. Chẳng lẽ mùa xuân chưa kịp đến đã tàn?
Nhưng không phải, mùa xuân vẫn còn ở lại trên những chùm hoa bưởi bên đoàn, đi làm về, xuống nhà xe là phải đi qua mấy cây bưởi ấy, thể nào cũng không cưỡng nổi, lại ngắt vài bông mang về ướp mía.
Và còn đây nữa, tiết trời ẩm ướt với mưa phùn. Mưa mấy hôm nay rồi, nhìn trời u ám thấy nẫu cả ruột. Cộng thêm ngồi nhà rảnh việc chẳng biết làm cái gì, thành ra lại lẩn thẩn ngồi search linh tinh. Ngày xưa, cái hồi học trong SG, buồn, nhớ nhà, nên thỉnh thoảng cũng viết mấy thứ vớ vẩn, rồi post lên diễn đàn của trường. Cái diễn đàn ấy chết lâu rồi. Bao nhiêu thứ mình viết thế là mất cả?
Buồn tay type thử vào google, thật không ngờ, ra cả rổ luôn, chủ yếu là ở các diễn đàn và blog, tự dưng thấy vui vui.
Bây giờ tập hợp lại vào đây, không có rồi một ngày các bạn ấy xoá hết đi rồi thì còn đâu nữa...


Cái này viết cho P.

Em ơi, trời trở gió
Bỗng ta thèm một chút yêu thương,
Một chút gì xưa cũ...
Ôi trong lòng khoảng trống cô đơn...

Lạnh không em khi sớm mai này
Gió ào về quay cuồng trên nóc phố
Ồ mùa thu đã về cùng nỗi nhớ
Sẽ bão mưa nhiều, nhiều lắm, phải không em?

Có những nắng mưa chẳng thể nào quên
Dù cuộc sống bận rộn trăm ngàn thứ
Trong mỗi người, một góc riêng nho nhỏ
Bao dáng bạn bè, ăm ắp những buồn vui

Dẫu biết rồi quá khứ sẽ xa xôi
My vẫn ước kỷ niệm xưa đừng cũ
Tình bạn chúng mình đâu dễ vào vùng nhớ
Mãi mãi là hiện thực, phải không Phương?

Ngớt mưa rồi, gió cũng lặng hơn
Phút yên ả cho những lòng bão tố
Buổi đầu thu mát hơi bão thở
Chẳng phải của mình cũng muốn tặng riêng em...

(5/9 năm.... Tặng Phương ngày sinh nhật)

................................................................



(Viết cho những ngày hờn dỗi)

"Mẹ ơi, mặt trời của con"
Câu hát ngày xưa chưa bao giờ cũ
Ôi một thời tuổi nhỏ
Mặt trời rạng rỡ trong con...

Vẫn biết 20 đã hết tuổi thần tiên
Hết cả những phép mầu cổ tích
Nhưng với mẹ, lẽ nào lại hết
Ánh sáng diệu kỳ đã toả những ngày thơ

Mẹ biết không, từng có những cơn mơ
Con thấy mẹ không còn yêu con nữa
Con đã khóc, dẫu biết rằng vô cớ
Mẹ ơi, sao mẹ lặng im?

Hạnh phúc phải đâu là tăm cá bóng chim
Để ta thấy mà không bao giờ có
Ôi một thời tuổi nhỏ
Nay xa rồi còn đâu...

Mẹ và con lại xa cách thế sao
Con dẫu chết chỉ mong đừng như thế
Con biết mẹ đêm đêm nhỏ lệ
Vì con, chỉ vì con...

Mẹ ơi, hãy xích lại gần hơn
Ta sẽ cùng nhắc lại bài hát cũ
Và cho con thì thầm nho nhỏ
Mẹ - Mặt trời không tắt trong mưa...

(sinh nhật thứ 20 thì phải)

.............................................................

Thời gian

Thời gian ơi ngươi có nghĩa gì đâu
Khi ngươi tưởng mang buồn đau đi hết
Nhưng còn đây những đêm dài thao thức
Và dáng một người đi suốt những ngày qua

Đến khi nào thì thời ấy sẽ xa
Miệng mỉm cười khi mỗi lần nhắc lại?
Đến khi nào thôi không còn run rẩy
Bởi một tên nào trùng với cái tên kia?

Tự ru mình rằng tất cả sẽ qua
Trên đời này chỉ thời gian bền bỉ
Ai ngờ đâu nỗi buồn dai dẳng thế
Vẫn cùng người thức dậy mỗi ban mai...

............................................................


Thơ tặng các cô ngoại ngữ
(nick: van_chi_la_ga_thoi - Diễn đàn svsd)

Anh vẫn tự hỏi lòng rằng chẳng hiểu tại sao???
Mà tán em bấy lâu rồi không đổ
Trái tim kia bằng nhôm hay bằng gỗ?
Hai năm trời mà nó vẫn trơ trơ


Đông hay hè, mùa nắng hay mùa mưa
Gió rét nàng Bân cũng chẳng là gì hết
Quãng đường dẫu xa , anh không hề thấm mệt
Tuần đến 7 lần, mà thấy vẫn còn thưa

Cứ mỗi ngày lại có 1 bài thơ
Tặng cho em, cùng bao lời khát khao, cháy bỏng
Rồi đêm về hi vọng...
Rồi ngày mai, lại tiếp tục làm thơ.

Hỏi em rằng :" Thế đã yêu anh chưa?"
Em đỏ mặt bảo là đang suy nghĩ
Nghĩ ngợi gì mà em ơi, lâu thế?
Mẹ anh giục lấy vợ rồi mà (em) nghĩ vẫn chưa ra

Bạn bè anh chúng ngán ngẩm, xót xa:
"Bỏ qua đi, báu bở gì con ấy
Mày dẻo mỏ, lại đẹp trai là vậy
Thiếu gì em xin chết cả 2 tay"

Chúng nói nhiều, nghe thấy cũng bùi tai
Mình có kém cỏi gì đâu mà phải làm con dã tràng xe cát
Gói ghém những bài thơ xưa tặng cho vài cô gái khác
Lại thấy đời như mơ, như mơ....

Không có em , năm vẫn có 4 mùa
Đời vẫn đẹp, phòng thằng này vẫn ấm
Không có em, trái tim anh vẫn đập
Dẫu em có lấy chồng, anh vẫn cứ là anh...

Còn đây là bài đáp của "một cô ngoại ngữ":

Anh hỏi em rằng: "Thế đã yêu chưa?"
Anh yêu ơi nào cần suy nghĩ
Trái tim em đâu phải là lý trí
Mà cân đong đo đếm được tình yêu?

Những vần thơ em đã thuộc rất nhiều
Hàng tuần đón anh bảy lần vẫn nhớ
Khi dáng anh khuất dần sau cánh cửa
Lại bắt đầu chờ mong mới trong em

Rét nàng Bân an ủi những sợi len
Đan áo cho chồng chẳng bao giờ là muộn"
Rồi một ngày... "(má ửng hồng thoáng ngượng
Khi nghĩ có người sẽ mặc áo mình đan)

Thân yêu ơi sao không nói yêu em
Lại cứ hỏi em đã yêu anh chưa thế
Hay chính lòng anh còn phân vân suy nghĩ
"Không biết mình yêu cô ấy thật không"

Vâng, bốn mùa vẫn xuân hạ thu đông
Không có em căn phòng anh vẫn ấm
Bao cô gái đọc thơ anh sẽ khóc
Vây quanh anh như thể rất yêu anh

Nhưng anh sẽ tìm đâu một cô gái biết lặng thinh
Trước mọi lời tỏ tình của bao chàng trai khác
Để đỏ mặt khẽ khàng "em chưa biết..."
Trước một người mà cô ấy rất yêu...

-------------------
P/S: Chỉ đỏ mặt thôi chứ chẳng có chi nhiều
Mãnh liệt mà lặng thầm là tình yêu con gái
Bởi không thực yêu em nên anh không nhận thấy
Nên ta chẳng bao giờ đến được với nhau đâu

(Khoảng năm 2003 - 2004 gì đó)

............................................................

Nhại "Lá diêu bông" 1 - đề tặng người sinh năm 79
(cũng của nick van_chi_la_ga_thoi)

Váy 79 buông chùng hờ hững
Chị thơ thẩn đi tìm
Người chồnglí tưởng
Chị bảo:
-Chỉ cần phong độ, ga lăng
Cưới ngay, khỏi phải lằng nhằng

Chiều nay, em tranh trả tiền nước
Chị chau mày : đó đâu phải ga lăng?
Tối hẹn chị, em xịt keo, chải chuốt
Chị lắc đầu:trông chú thật nhố nhăng

Ngày cưới chị
em cười trong nước mắt
Hỏi bao giờ chị sẽ li hôn?
Chị lắc đầu dứt khoát
Có bỏ chồng cũng không lấy trẻ con.

Chị 2 con
em đang còn phong độ
Ra đường vẫn khối em theo
Qua nhà chị, thấy ở bên khung cửa
Một bà già nhăn nheo

Nhại "Lá diêu bông" 2
(bài đáp của "người sinh năm 79")

Nhớ người chị năm nào da diết
Em ngẩn ngơ đi tìm
Phố chiều
Mờ mịt
Nhủ lòng
Đã gặp muôn lần trong giấc chiêm bao
Giờ hãy về thăm xem chị sống thế nào

Hai ngày, em tìm đến
Cháu nhỏ ngước nhìn:
"Chú hỏi ai?"
Bố mẹ cháu đi cùng nhau từ sớm
Dặn ở nhà đừng mở cửa cho ai.

Mùa đông sau em lại đến
Đứng bên ngoài
Nghe ríu rít bên trong
Lảnh lót tiếng trẻ thơ, dịu dàng là tiếng chị
Em thốt nhiên nghe chua xót trong lòng
Và trầm ấm hẳn tiếng chồng của chị
Em ghen với anh chàng, và em ước mong...
Từ thuở ấy
Em không còn đến nữa
Lang thang khắp phường khắp phố
Gió Hà thành như nhắc nhở
Lấy vợ nào!...
...Lấy vợ đi!...

.........................................................

Nhại "Lời kỹ nữ" - Xuân Diệu
(Nhân dịp Nội Bài mưa to gió lớn, các chuyến bay delay tá lả, nhà ga dột tơi bời)

Khách ngồi lại nhà ga thêm chút nữa
Vội vàng chi, mưa lớn quá, khách ơi
Bão đang về, chớp loé sáng trên trời
Khách không ở, nhà ga hiu quạnh quá!
Khách ngồi lại dùng chút gì lót dạ
Bia, bia đầy, nào khách hãy cùng say
Lên máy bay, đây, thẻ của khách đây
Em cung kính trả về tay hoàng tử.
Chớ giận hờn em! Bão từ viễn xứ
Xô tới đây vần vũ đỉnh trời tròn
Sấm lừng vang, chớp sáng cả núi non
Buồn theo gió lan xa từng thoáng rợn.
Nhà chuyên chở lòng sầu như biển lớn
Muốn mà không dám cất cánh khi mưa
T1 đây, quý khách hãy ngồi chờ
Mưa mà ngớt, em xin thề cất cánh.
Cầu nguyện dùm em cho mưa mau tạnh
Bão bay đi đừng vọng bến hay gành
Vì nhà ga không thể giữ mãi anh
Mây không phải những dây tình vướng víu.
Em sợ lắm! Giận dữ tràn mọi nẻo
Mắt khách nhìn lạnh lẽo suốt xương da
T1 giai nhân - bến đợi dưới cây già
Tình du khách - thuyền qua không buộc chặt

Lời T1 đã vỡ vì nước mắt
Cuộc ra đi gay gắt vị delay
Người viễn du ngao ngán ngắm trời mây
Tặc lưỡi, vẫy taxi về ngủ.

T1 vẫn ùng oàng sấm nổ
Mái dột nghẹn ngào nhìn khách vẫy taxi
Khách bỏ đi, du khách đã bỏ đi...

(2008)

Thứ Hai, 23 tháng 2, 2009

Frankfurt 22-02-2009

Frankfurt. 7h tối. Giờ là 1h đêm ở nhà. Ở đây trời cũng tối đen rồi, mưa nữa chứ, mưa rất mau. Muốn nhâm nhi 1 cái gì đó. Mồi không, rượu không, thế thì nhâm nhi thơ vậy nhé :D

Nhớ
-Nguyễn Đình Thi-

Ngôi sao nhớ ai mà sao lấp lánh
Soi sáng đường chiến sĩ giữa đèo mây,
Ngọn lửa nhớ ai mà hồng đêm lạnh
Sưởi ấm lòng chiến sĩ dưới ngàn cây.

Anh yêu em như anh yêu đất nước
Vất vả đau thương tươi thắm vô ngần
Anh nhớ em mỗi bước đường anh bước
Mỗi tối anh nằm, mỗi miếng anh ăn.

Ngôi sao trong đêm không bao giờ tắt
Chúng ta yêu nhau chiến đấu suốt đời
Ngọn lửa trong rừng bập bùng đỏ rực
Chúng ta yêu nhau kiêu hãnh làm người.

Thứ Sáu, 13 tháng 2, 2009

Cookie vỏ cam & nho khô

20090213

Hôm 10/2 hứng lên tớ đã làm món Chocolate egg yold pudding học từ http://kokotaru.com/2009/02/chocolate-egg-yolk-pudding/#more-1159 với công thức thế này:
Nguyên liệu:
- 85g chocolate đắng
- 500ml (2 cup) sữa tươi, đun nóng đến gần sôi
- 1 quả vanilla (hoặc 1/2 tsp chiết suất vanilla)
- 1/2 cup đường trắng
- 5 lòng đỏ trứng, đánh nhẹ bằng đũa cho tan
- 1 tbs bột mì
- 1/4 tsp muối
Cách làm: (cần chuẩn bị sẵn nước sôi và nồi hoặc chảo to cho quá trình đun cách thủy)
- Làm chảy chocolate bằng nước nóng. (cho chocolate vào bát/xoong kim loại nhỏ đặt vào trong 1 nồi/chảo nước nóng).
- Tách đôi quả vanilla, cạo hết phần hạt hòa vào sữa rồi cho cả phần vỏ vào sữa, đun đến gần sôi, để yên 15 phút cho vanilla ngấm vào sữa. Sau đó bỏ phần vỏ đi.
- Trộn hỗn hợp đường, bột, muối vào một bát riêng.
- Cho hỗn hợp đường vào chocolate đã tan chảy, trộn đều.
- Cho 1 cup (250ml) sữa nóng vào hỗn hợp chocolate ở trên, dùng cái đánh trứng cầm tay quấy cho hỗn hợp tan đều vào nhau. Sau đó đun hỗn hợp này cho sôi, liên tục quấy trong lúc đun. Vừa sôi thì tắt bếp.
- 1 cup sữa nóng còn lại quấy vào lòng đỏ trứng, sau đó cho vào hỗn hợp chocolate vừa sôi.
- Cho 1 nồi/chảo nước sôi lên bếp.
- Lúc này, đặt xoong hỗn hợp vào trong nồi/chảo nước sôi, đun cách thủy khoảng 5 phút, liên tục quấy đều đến khi hỗn hợp sánh lại.
- Cho ra cốc/chén. Để nguội rồi cho vào tủ lạnh vài tiếng.

Uhm, tớ làm đúng công thức, nhưng lại thấy hơi bị ngọt, có lẽ vì chocolate của tớ đã sẵn quá ngọt rồi chăng? Lần sau thử lại phải bớt đường đi vậy.

Hôm nay tớ thử lại với món cookie cam nho khô, cũng học từ http://kokotaru.com/2009/02/cookie-cam-nho-kho/#more-1150
Công thức thế này:
Nguyên liệu: (làm khoảng 25 cái)
- 200g (1 1/3 cup) bột mì đa dụng
- 1/2 tsp baking powder
- 1/2 tsp muối
- 125g (1/2 cup) bơ, để mềm
- 90g đường
- 1 quả trứng to, đánh nhẹ cho tan
- 1/2 tsp vanilla
- 120g (2/3 cup) nho khô
- 1 tbs vỏ cam bào vụn
Cách làm:
- Bật lò ở 190 độ C. Lót giấy nướng bánh lên khay nướng.
- Trộn lấn bột, baking powder, muối vào trong 1 bát, để riêng.
- Dùng máy đánh bơ và đường ở tốc độ cao đến khi hỗn hợp nhuyễn mịn như kem.
- Cho trứng và vanilla, đánh đến khi hỗn hợp vừa quện đều.
- Cho hỗn hợp bột vào, trộn đều.
- Cho nho khô và vỏ cam vào, trộn đều.
- Dùng thìa hoặc dùng tay tạo thành những khối bột dẹt, đặt lên khay nướng, từng chiếc để cách nhau 2-3cm.- Nướng 12-15 phút, đến khi bánh vừa chín vàng. Lấy ra khỏi lò, để bánh trên khay vài phút cho bánh chắc lại hơn rồi mới cho ra giá để nguội hẳn.

Vì nhà tớ không có lò nướng bánh nên tớ nướng bằng lò vi sóng. Để 15', thấy bánh chưa vàng lắm, tớ để thêm 15' nữa, vì lò vi sóng nhà tớ chả chỉnh được nhiệt độ nên tớ cũng không biết thế nào mà ước lượng. Đến phút thứ 10 của lần thứ 2, bố tớ ngửi thấy mùi cháy, tớ tắt lò đi thì thấy nó cháy thật :(
Mẻ đầu tiên thế là hỏng, có vài cái không cháy lắm, mỗi người bẻ vài mẩu ăn thử, thấy cũng thơm ngon ghê lắm. Có điều các hạt nho khô phồng hết lên và cháy đen thui như hạt lạc rang ý.
Mẻ thứ 2, tớ để 15', sau đó kiểm tra, thấy vẫn chưa khô, tớ để thêm 3' nữa, rồi 3' nữa, rồi 2' nữa, rồi 2' nữa, rồi lại 3' nữa, thế mà nó vẫn chưa khô hẳn.
Mẻ thứ 3 cũng thế, mãi chả khô hết gì cả.
Thế mà cái mẻ đầu tiên thời gian ít hơn thì lại bị cháy. Sao lạ thế nhỉ?
Mẻ thứ 2 và thứ 3 thế là cũng tạm ổn, mai tớ nướng thêm chút xíu nữa xem sao. Giờ thì đi tìm thêm các công thức khác nhé :D

Chủ Nhật, 8 tháng 2, 2009

Đền thờ Chử Đồng Tử + Bát Tràng

Sáng nay hai đứa bọn tớ đi thăm đền Chử Đồng Tử (xã Bình Minh, huyện Khoái Châu, tỉnh Hưng Yên).
Lúc đi trời chả có nắng gì cả, hai đứa cũng lười nữa thành ra không thèm mang máy ảnh. Hơi tiếc vì một lúc sau lại có nắng nhẹ, rất đẹp để đi chơi và chụp ảnh, mà trên đường cũng có khối cái hay ho có thể chụp được.
Đền Chử Đồng Tử (còn gọi là đền thờ tình yêu) thờ 3 vị: Chử Đồng Tử, Tiên Dung và Tây Sa công chúa. Ngôi đền rất rộng, nằm ngay bên bờ sông Hồng. Tương truyền ở đây có cây doi những 700 năm tuổi, tượng trưng cho tình yêu bất tử. Những người đến dưới gốc doi này cầu khấn, dù là những đôi lứa yêu nhau cầu nguyện cho 1 tình yêu mãi mãi, hay là những kẻ còn đơn thân lẻ bóng mong mỏi tìm được người bạn đời của mình, thì cũng đều linh ứng. Có đôi chút tò mò, bọn tớ hỏi thăm xem cái cây doi trứ danh ấy đâu, thì hướng theo cái hất hàm của cô gái bán hương ngoài cổng đền, bọn tớ tìm được 1 cái cây trông có vẻ giống cây doi nhất, nhưng cái thân cây nhỏ bé không có vẻ gì là của một cụ cổ thụ 700 tuổi cả. Hay là cái giống doi dù có sống cả nghìn năm thì cái thân cây cũng chẳng thể to hơn??? Hay là cô gái kia cũng không biết? Hoặc là cô ấy biết mà vì trong ngày bị hỏi quá nhiều câu giống nhau nên cứ hất hàm chỉ đại cho xong? Dù gì đi nữa, thì bọn tớ cũng thấy có tí chút thất vọng, tí chút thôi, vì rồi bước vài bước ra đến bờ sông là gió thổi bạt hết cả thất vọng đi rồi, chỉ còn lại một cảm giác rất nhẹ nhàng thư giãn, và cả hạnh phúc nữa, vì 2 đứa đang được ở bên nhau mà lị
Lấy xe về, tính là đi ăn trưa cơ, mà rồi dọc đường chả có mấy hàng quán, thành ra là nhịn. Cuối cùng vui chân lại tạt vào Bát Tràng, định xem mấy cái lọ hoa thôi, nếu đẹp thì mua vài cái mang về cắm chơi, thế mà kết quả thì.... Chuyến đi thành công rực rỡ nhé, là vì bọn tớ đã hoàn thành được 1 việc chả nhỏ tí nào, là mua sắm bát đĩa. Xem nào, mua được 2 chục bát ăn cơm này, mấy cái bát to đựng canh này, đĩa tròn và đĩa bầu dục các cỡ, mỗi loại vài chiếc, tất cả cùng một hoa văn, chả biết là hoa khỉ gì (giống cái lá rau má thì phải :D), nhưng trông rất đẹp, mầu xanh nhạt khá là mát mắt. Hai đứa ngồi chọn mất cả tiếng đồng hồ để loại những chiếc có sẹo hoặc là nốt ruồi, đồ hand made mà, khó mà tránh được những lỗi nhỏ nhỏ như thế. Chờ bọn tớ chọn xong, cô bé bán hàng gói ghém cẩn thận, cho vào 1 cái bị to và 1 cái bị nhỏ. Rất là ưng ý, bọn tớ khệ nệ vác 2 cái bị ra xe và tha về nhà.
Xong được 1 việc, tự thưởng cho mình cái gì chứ nhỉ? Nhớ ra là chưa hề ăn trưa, hai đứa phi ra Mã Mây, đầu tiên là ăn nộm thịt bò này, rồi đến nem cuốn này, rồi đến nem chua rán này, định ăn bánh bột lọc và ăn ốc với cả trứng cút lộn nữa nhưng mà no mất rồi, đành phải đi về vậy. Thế là xong một ngày chủ nhật làm việc vất vả, mai lại phải dậy sớm rồi, chuẩn bị khò thôi. G'9,

Thứ Hai, 2 tháng 2, 2009

2009.02.03 9h20
Trách anh

Có những người chả biết yêu đâu
Anh hình như cũng nằm trong số ấy
Em chờ đợi, em nhớ nhung là vậy
Mà anh dường chẳng hay biết gì đâu.

Đôi lời dịu dàng mỗi lúc xa nhau
Sẽ vơi bớt nhớ thương khắc khoải
Em ở đây, mà anh thì xa ngái
Một lời dịu dàng bỗng hoá được gần nhau

Thế mà anh... dường chả biết yêu đâu
Em chờ đợi, còn anh thì vội vã
Công việc, bạn bè, bao điều hối hả
Những lời yêu rơi mất ở đâu rồi?

Có nhiều nhặn gì đâu, chắc chỉ nửa phút thôi
"Anh nhớ, anh yêu, anh biết em cũng thế"
Thế thôi mà, anh đừng quên, anh nhé
Dẫu nghe đã nghìn lần em vẫn muốn nghe thêm.