Thứ Bảy, 24 tháng 7, 2010

Bé Tom ở ngày tuổi thứ 11

13.07.2010
Hẹn gặp bác sĩ Nguyệt ở bệnh viện lúc 8.30, 7.30 bố mẹ Tom chuẩn bị khởi hành, thì đột nhiên trời đổ mưa tầm tã. Gọi taxi mãi mới được. Rồi tắc đường mất hơn 1 tiếng ở Kim Liên, đến được bv thì đã là 10.30. BS nói sẽ cố gắng mổ trong buổi sáng. Bố mẹ nhanh chóng làm thủ tục. Gọi đt để ông bà nội ngoại vào. Thế rồi mẹ được gọi đi mổ. Nhưng chờ mãi lại phải quay lên vì hết bàn. Cũng thật may vì lúc ấy ông bà ngoại cũng chưa vào được. Ông bà ngoại bị hỏng xe vì đường nào cũng ngập :D
BS hẹn 2h chiều mổ. Nhưng 1h mẹ đã được gọi. Mọi thứ không kinh khủng như mẹ tưởng. BS làm rất nhanh. Chỉ một lát sau khi lên bàn mổ, mẹ đã nghe thấy bé Tom khóc oe oe rồi. Khi bs trao bé Tom cho cô y tá, mẹ còn nghe bs nói "13h 27 nhé, nhớ kỹ để còn thông báo cho người nhà".

Một lúc sau, cô y tá bế bé Tom vào cho mẹ ngắm. "Con trai nhé, ba cân tư". Ấn tượng đầu tiên là con trai mẹ thật ngoan ngoãn, trắng trẻo và kháu khỉnh. Mẹ hạnh phúc đến nỗi quên cả nói cảm ơn cô y tá, chỉ còn biết mỉm cười ngắm con trai mẹ mãi.

* 1 tuần trong bv: Bổ sung sau :d
* 24.07.2010
Bé Tom dậy sớm như mọi ngày, bà trẻ rửa mặt mũi chân tay cho Tom. Khi rửa thấy rốn vẫn còn treo lủng lẳng bằng 1 sợi nhỏ tí xíu. Đến lúc mặc quần áo đã thấy đâu mất tiêu rồi. Mẹ hét toáng lên "A rụng rốn rồi, bà trẻ dứt đứt rốn của Tom rồi" hihi. Tìm một lúc mới thấy cuống rốn đang dính ở chim hehe. Mẹ giữ lại đây rồi, để tối về cho bố xem Tom nhé!

Còn nhiều thứ để kể lắm, mà giờ thời gian có hạn, khi nào rảnh mẹ sẽ cố gắng viết cho Tom càng nhiều càng tốt nhé. Giờ thì con trai mẹ ngủ ngoan đi nào, mẹ ru bé Tôm của mẹ nhé...

Tôm ngoan Tôm ngoãn
Tôm bé Tôm bỏng
Mẹ yêu thằng Tôm
Mẹ quý thằng Tôm
Thằng Tôm ăn no
Thằng Tôm ngủ kỹ
Tôm yêu Tôm quý,
Ngủ đi ngủ đi...