Thứ Tư, 28 tháng 12, 2011

Tôm hơn 17 tháng

1. Phú Quốc - hành trình dang dở
10.12.2011
Cả nhà háo hức đi ra sân bay. Tôm trớ ra xe. Tôm (lần đầu tiên) bị say xe à?
Xuống xe là lại nghịch như 1 thằng giặc. Suốt từ Nội Bài, qua 2 chặng bay, đến Phú Quốc, luôn mồm và luôn chân luôn tay.
Trên xe bus đi ra máy bay ở Tân Sơn Nhất, Tôm làm quen với 2 cô gái người Nhật rất xinh, chào hỏi, cười và bắt tay rất lịch sự. Rồi quay sang nói "bố", giới thiệu bố với gái xinh người Nhật. Hic, ý gì đây???
Trên chiếc ATR72, Tôm đã làm quen và ôm hôn 1 bạn gái tây lai. Bạn này chắc nhỏ hơn Tôm mấy tháng, xinh cực và yêu cực. Thảo nào mà cu cậu cứ sán lại gần, đầu tiên thơm má bạn ý, sau đó kéo tay bạn ý và thơm vào đó, làm bố mẹ bạn ý cũng buồn cười.
Đến Phú Quốc, trong khi bố chờ lấy hành lý, mẹ thả cho Tôm chạy loăng quăng, Tôm đã kịp làm quen thêm với tầm chục người nữa. Gặp ai cũng chào "ông", "bà", "chú", "bác"..., đồng thời giơ ngón chỏ chỉ thẳng vào mặt người ta :( Nói chung là nhộn hết cả cái nhà ga Phú Quốc vốn chỉ là một căn phòng nhỏ. Mọi người lấy đồ đi hết rồi, không còn ai chơi cùng, Tôm chạy ra kéo tay ông an ninh, lôi ông đi theo mình ra tấm biển quảng cáo, cầm tay ông chỉ vào đó và giới thiệu "lá, lá", làm ông ấy buồn cười quá đi mất :D
Về đến khách sạn là đã hơn 3h chiều, cả nhà Tôm đều mệt sau mấy chặng di chuyển, tất cả lăn ra ngủ. Mẹ thì vẫn muốn dậy sớm để kịp ngắm mặt trời lặn, vì khách sạn ở phía tây đảo.
Nhưng khi cả nhà thức dậy thì đã gần 6h, mặt trời đã lặn mất rồi. Mẹ thơm lên trán Tôm - khi ấy vẫn còn đang ngủ. Hic, trán con trai mẹ hơi hâm hấp:(
Bữa tối, Tôm ăn một bát cơm nhỏ (lần đầu tiên chính thức ăn cơm ạ). Khổ thân, cơm lại hơi khô, mẹ gọi 1 bát súp trộn vào cho Tôm dễ nuốt.
Đêm, mẹ lo lắng thấy trán con nóng hơn. Gọi xuống lễ tân hỏi mượn nhiệt kế, không có. Bố phi vào viện mua, không có. Trán con thì cứ nóng dần lên. Mẹ lo quá, cho con 1 viên hạ sốt.
Sáng hôm sau, cả nhà vẫn ra bãi biển chơi.
Tôm ngồi trên cát, bốc một nắm cát, và ngạc nhiên thấy nó chảy gần hết chứ chẳng dễ cầm tí nào. Thế rồi, cậu chàng lạ lẫm giơ tay lên nhìn, và khẽ vẩy vẩy như thể sợ bẩn tay. Đúng là lần đầu tiên được nghịch cát. (Lần bốc cát định cho vào mồm ở Quy Nhơn hồi 5 tháng thì không tính, vì hồi đấy chưa biết gì hihi).
Thế rồi cả nhà chơi trò xúc cát rất vui.
Sau đó, mẹ dắt Tôm xuống biển. Cát lún dưới chân làm Tôm sợ, cứ đứng chôn chân 1 chỗ, mẹ dỗ mãi mới chịu đi. Thoạt đầu, sóng tràn lên chân làm Tôm sợ, cu cậu bám lấy mẹ, đu lên, mồm kêu "sợ, sợ". Nhưng lần thứ 2 mẹ thả Tôm xuống, thì Tôm đã khoái chá giơ chân đá sóng và nói "đá, đá".
Ấn tượng mạnh nhất của Tôm về biển lần này, có lẽ là chim. Khi bố mẹ còn mải nghịch cát, thì Tôm ngước lên trời và thốt lên "chim, chim". Phú Quốc có rất nhiều chim. Ngồi một lúc mà Tôm chỉ cho bố mẹ phải đến mười mấy con chim.
Tôm vẫn hơi hâm hấp, mà trời thì nắng to quá, bố mẹ chưa cho Tôm bơi vội, hy vọng chiều Tôm khỏi thì sẽ bơi.
Nhưng, đến chiều Tôm lại sốt cao hơn. Không thể hiểu nổi, vì Tôm không ho, không hắt hơi sổ mũi, thế mà cứ sốt đùng đùng. Đưa Tôm đi khám, bác sĩ phát cho một túi thuốc đã chuẩn bị sẵn, chẳng kê đơn, cũng chẳng nói Tôm bị làm sao. Chẳng dám cho uống, bố mẹ gọi cho bác sĩ Giang, và tạm cho uống thuốc theo đơn bs Giang kê.
Đêm tiếp theo quả là kinh khủng. Tôm cứ sốt 39, 40 độ. Uống và nhét viên hạ sốt cũng không ăn thua. Bố mẹ chỉ biết lau nước ấm cho Tôm, kiểm tra nhiệt độ liên tục, và thầm cầu mong mọi chuyện sẽ qua.
Sáng hôm sau, bố mẹ quyết định rời Phú Quốc sớm hơn dự định. Thế là giấc mơ Phú Quốc vẫn còn dang dở. Nhưng chắc chắn mình sẽ trở lại, vì biển ở đây quả là đẹp tuyệt vời. (Lần sau đi nhớ chuẩn bị đầy đủ thuốc men và cặp sốt. Lần này đúng là chủ quan quá).
Về SG, Tôm đi khám. Bác sĩ cho xét nghiệm máu, chẳng phát hiện ra cái gì. Đêm, Tôm vẫn sốt cao :(
Hôm sau, Tôm về Hà Nội. Ngay tối hôm đó, bác sĩ Giang đến khám cho Tôm. Thì ra cu cậu bị viêm tai giữa. Tôm uống thuốc, ngay đêm đó đỡ sốt.
Hú vía, chưa lần nào đi chơi mà bố mẹ sợ như thế.
Cuối cùng mọi chuyện đã qua, Tôm đã khỏe lại và lại nghịch ngợm như thường :) Hẹn gặp lại Phú Quốc một ngày gần đây, Tôm nhỉ.

2.
28.12.2011
Một số cập nhật:
Hôm Tôm tròn 17 tháng, mẹ đã cân và đo cho Tôm. Lúc đó, Tôm nặng 13kg và cao 85cm. (Cân nặng đã trừ hao vì cái cân ở sân bay chắc là cũng "điêu" :D)
Khoảng 2 tuần trở lại đây, Tôm tự nói 1 từ 2 tiếng khá nhiều. Mấy ngày nay bắt đầu nói 3 tiếng. Ví dụ mẹ bảo bố "anh xếp gọn gàng vào đi" thì Tôm cũng phụ họa ngay "xếp - gọn - gàng, xếp - gọn - gàng".
Hôm nọ, Tôm đùa với bố mẹ và cười khanh khách cả buổi tối. Đùa nhiều quá, hậu quả là bị sặc và bị trớ hết ra nhà. Trong lúc bố chổng mông lau dọn thì Tôm thò cổ ra bình luận "kinh - tợm", "kinh - tợm".
Bà ngoại tráng bát cho Tôm, bị nước sôi bắn vào chân, kêu "ôi ôi". Một lúc sau, Tôm tự nói "bà - nước - nóng - bọng".
Và trưa nay, lần đầu tiên Tôm tự nói được một câu hoàn chỉnh. Tôm rúc rúc mẹ, mẹ hỏi "con phải nói thế nào nhỉ?" Tôm: "Mẹ - cho - con - bú - tí". Hoan hô, con trai mẹ giỏi ghê :D

3. Vốn từ
Thử liệt kê xem nào. Tôm biết và nói được:
-Con vật: Hổ, báo, voi, sư tử, đại bàng, chim, gà, vịt, rắn, đà điểu, thỏ, ếch, chó, mèo, khỉ, cá sấu, cá, lợn, gấu...
-Đại từ: hầu như biết hết rồi
-Động từ (hiểu, nói được, và làm được): Đi, chạy, trèo, lấy, ném, vứt, đái, tè, ị, nấc, ợ, ăn, uống, vuốt (má), thơm, cấu, cắn, đánh, giật (tóc), bê, kéo, ngủ, yêu...
-Đồ vật: chăn, gối, ô tô, quần, áo, bát, thìa, cốc, điện thoại, túi, tiền, ghế, bàn, đệm, giường, tủ, ti vi, điều khiển, điều hòa, cửa, khóa, sách, bút, chiếu, đèn...
-Tính từ: (hiểu, nói được, và ứng dụng đúng): nóng, lạnh, đau, ướt...
Vd: bà vừa gội đầu xong, Tôm sờ vào tóc bà và nói "ướt", Tôm tháo tất chân ra, một lúc sau tự sờ chân rồi nói "lạnh".

4. Cá tính
Dạo này Tôm tỏ ra khá bướng bỉnh. Khoảng mấy tháng trước, nếu Tôm làm gì sai, người lớn nói "con xin lỗi đi" là Tôm "ạ" ngay. Bây giờ thì không. Nếu tất cả đều nghiêm mặt, thì Tôm ngó lơ đi chỗ khác, rồi nói luyên thuyên để đánh trống lảng. Chỉ cần 1 người lớn phì cười là Tôm sẽ phá lên cười theo, mặt cứ nhơn nhơn như không có chuyện gì. Hic, em bé của mẹ bướng bỉnh thế ư???