Thứ Sáu, 17 tháng 2, 2012

Nha Trang 2012

17.2.2012
Tối qua, khi vừa đến NT, Tôm đã được bố mẹ cho đi dạo trên bờ biển. Tôm rất thích nhưng hơi sợ, toàn bắt mẹ bế.
Sáng nay, Tôm vẫn sợ, cứ đu lấy mẹ, mãi mới chịu ngồi lòng mẹ trên bãi cát. Dần dà, mẹ đặt Tôm ngồi xuống chơi xúc cát. Tôm mải chơi, sóng đánh ướt cả mông mà cũng không biết. Rồi mẹ dắt Tôm xuống biển. Lúc đầu, cu cậu sợ, không dám bước. Nhưng rồi thấy sóng đánh lên chân thích quá, Tôm cũng cùng mẹ hét inh ỏi và nhao xuống nước. Sóng đánh trùm cả đầu Tôm cũng không sợ. Lúc mẹ bế lên bờ, cu cậu khóc ăn vạ.

Về khách sạn:
Ks Yasaka phòng ốc khá rộng rãi, sàn lát gỗ. Tôm rất thích thú lại được chơi trò kê dọn bàn ghế, bỏ xó hết mấy cái ô tô mẹ mang theo cho :( Trong 1 buổi chiều, anh chàng đã 2 lần phi vào toilet, thò tay xuống... bồn cầu để khoắng nước, lần thứ 3 phi vào thì bị bố mẹ kịp thời phát hiện và túm lại.
Tôm cũng rất thích bể bơi của ks. Cu cậu có thể ngồi trên bờ thả 2 chân xuống khua nước không biết chán.


*Bổ sung ngắn gọn một số chuyện ở Nha Trang
-Bữa sáng, bố lấy 1 cốc agaga (hay gagaa cái quái gì đó), vừa ăn vừa hỏi mẹ: "Đây là cái gì nhỉ?" Mẹ: "Đấy là thạch". Tôm: "Thạch sùng" :))
-Khách sạn bày rất nhiều những hòn đá đủ kiểu dáng khác nhau. Tôm muốn biết chúng là cái gì, cứ chỉ từng cái một và "ự, ự..." Mẹ chấn chỉnh: "Con phải hỏi là "Mẹ ơi đây là cái gì" chứ". Tôm nghe theo, hỏi: "Mẹ ơi đây là cái gì?". Mẹ "Hòn non bộ con ạ". Tôm chỉ sang hòn khác "Ự, ự..." Mẹ: "Con phải hỏi mẹ thế nào?". Tôm: "Ự, ự..." Mẹ: "Hỏi thế nào nhỉ?" Tôm lại "ự". Vài lần như thế, mẹ vẫn kiên trì "con phải hỏi mẹ thế nào?" Tôm: "Hòn non bộ" :D Hihi tự trả lời luôn, đỡ phải hỏi. Mà biết rồi còn hỏi làm gì thế ông tướng?
-Ăn trưa trên tầng 11 (view đẹp, có thể vừa ăn vừa ngắm biển). Tôm gặp một đôi vợ chồng người Nga. 2 ông bà này rất thân thiện, hỏi chuyện Tôm. Chắc tiếng Nga nghe nổ và vang sao đó, cậu chàng khoái chí cười khanh khách làm ông bà Nga ngố cũng thích ghê, ngồi hỏi chuyện Tôm cả nửa tiếng đồng hồ, 3 người cứ cười sằng sặc :D Rồi bà Nga ngố mang đĩa bánh mì chuột ra mời Tôm. Tôm rất tự nhiên cầm lấy 1 cái. Mẹ nhắc: "Con cảm ơn bà đi". Tôm dõng dạc "Thank you". Thế là vợ chồng bà Nga ngố lại thích chí phá lên cười xi-ba-xi-bơ cái gì đó (ý là nó nói thank you là cảm ơn mình đấy) :D
-Trên bãi biển, Tôm cũng làm quen được với 1 anh chàng Nga ngố. Anh chàng này tầm 4, 5 tuổi, ngồi xúc cát một mình. Khi Tôm đến thì anh ta giả vờ làm con khỉ nhảy nhót trên cát, đến là buồn cười :D