Thứ Sáu, 6 tháng 4, 2012

Gần 21 tháng

Tôm bây giờ đã có thể coi là "biết nói rồi" chưa nhỉ? Vì cu cậu hầu như có thể diễn đạt khá rõ ràng những ý nghĩ của mình. Thỉnh thoảng dùng từ rất buồn cười (vì vốn từ chưa nhiều), thì người lớn cũng có thể dựa vào hoàn cảnh cụ thể để đoán được Tôm muốn nói gì.
Có lần, ban đêm, Tôm đang ngủ say thì cứ khình khịch kiểu khó chịu, mắt thì vẫn nhắm tịt vào (kiểu buồn ngủ lắm). Bố tưởng Tôm đói, pha sữa cho, thì Tôm gạt ra. Rồi anh chàng chỉ tay vào bụng kêu "đau, đau". Mẹ cứ sợ Tôm đau bụng, xoa bụng cho Tôm. Thế là sờ thấy 1... nốt muỗi đốt. Hóa ra cu cậu ngứa mà không biết nói, lại nói là "đau". Mẹ gãi gãi cho 1 lúc, cu cậu đã ngứa rồi lại ngủ tít.
Buổi sáng, mẹ đánh răng cho Tôm rồi cho Tôm xúc miệng nước muối. Bình thường uống nước thì toàn nhổ ra để nghịch, mà khi đánh răng với xúc miệng nước muối thì anh chàng toàn... nuốt vào bụng. Lần đầu, anh ta nuốt một ngụm tướng nước muối, rồi nhận xét: "chua, chua". Hihi, tại vì chưa biết từ "mặn" mà.
Còn hôm ăn sô-cô-la, mẹ dậy cho từ "đắng", thế là cứ vừa ăn vừa kêu "đắng, đắng". Hic, đắng mà tẩn ác luôn :D
Tôm bây giờ đã biết trả lời "có", "không" một cách chính xác, chứ không "có" bừa đi như hồi bé nữa. VD:
-Tôm ơi, mẹ đi làm con có nhớ mẹ không?
-Có...ó...ó... (cứ dài giọng ra rất ghét :D)
-Thế con ở nhà có ngoan không?
-Có...ó...
-Thế con có khóc nhè không?
-Không (vừa nói vừa lắc đầu, xua tay, và nhíu mày - mới học đâu cái kiểu nhíu mày, trông như ông già).
-Thế con có nghịch không?
-(Nghĩ một tí) Có
-Thế con có phá không?
-Có (đến đây thì vừa nói vừa tủm tỉm cười, kiểu tự thấy thú vị lắm ý) :D

Và bây giờ, Tôm bắt đầu ý thức được "quyền sở hữu" rồi.
Bà trẻ Mỹ (ra Hà Nội chơi mấy tuần), dắt xe của ông ngoại. Tôm chạy vội ra cửa, gần như là gào lên: "Xe của ông ngoại". Tương tự như thế, bà xỏ chân vào đôi dép đi trong nhà, Tôm lại: "Dép của bố". Mẹ phải bảo là "cho bà mượn tí con ạ" thì mới thôi.
Hôm trước, bố mẹ đi vắng hết. Tôm chơi trên gác với bà ngoại. Bà ngoại sực nhớ ra cái máy sấy tóc mẹ mới mua, bà bảo "à để xem cái máy sấy thế nào" và ra mở ngăn kéo để lấy. Tôm chạy ra giữ tay lại, nói: "Máy sấy của mẹ My. Bà đóng vào". Hic hic.
Con trai mẹ đừng thế nhé, đồ đạc cả nhà mình dùng chung mà. Con vẫn toàn đi dép của cả nhà đấy thôi, con lại còn vẽ bằng bút của bác Mai, viết linh tinh vào báo của bà, nghịch và làm vỡ cốc của ông ngoại, nghịch ngợm túi xách của bác và của mẹ, dẫm cả lên máy tính của bố đấy còn gì. Thế nên con đừng giữ đồ khư khư như thế nhé, xấu lắm ý :p

À, còn chuyện Tôm vẽ nữa. Dạo này thích vẽ lắm, cầm bút vạch khắp mọi nơi: sàn nhà, tủ lạnh, tường, vẽ cả vào áo dài đồng phục của mẹ nữa.
Đây, khoe với các bác, các cô chú và các bạn bức tranh đầu tiên của cháu. Cháu cầm bút vạch vạch, cả nhà cũng chả ai để ý, rồi thấy cháu mặt rất tự hào, chỉ tay vào tác phẩm của mình, khoe: "ngôi sao, ngôi sao".
Đúng ngôi sao rồi, Tôm nhỉ. Con trai mẹ giỏi ghê :x



P/S: Post tam cai hinh tho the nay, luc nao ranh me se cat bot di chi giu lai ngoi sao Tom ve thoi.